Hoa quyết định đổi cái ngàn vàng của mình để ông chủ xóa nợ tiền phòng vì cô không có một xu dính túi, để rồi đúng lúc giao dịch ông chủ lại tiết lộ cho cô bí mật ấy.

ảnh minh họa

Đang ngồi học trong phòng, thấy con bạn thân lục đục đi qua, Hoa với gọi lại hỏi:

– Mày đi đâu đấy??

– Đi đóng tiền nhà chứ đi đâu. Mày không biết hôm nay là ngày bao nhiêu rồi hả?

– Ôi, c.hết tao rồi, cuối tháng rồi sao??

– Đùa, tao đến chịu mày. Thế nợ bao nhiêu tháng rồi?? Vậy mà lão không đòi mày??

Tao biết đâu đấy. Bác ấy nói khi nào có tiền thì trả sau cũng được nên tao mới…

Thì ông ấy cho mày nợ tiền nhà 12 tháng mới không bình thường chứ sao?? Mày thử nghĩ xem, tuy mày ở đây từ năm 1 đại học rồi nhưng mà làm gì có ai cho mày ở không tận 12 tháng như thế chứ. Tiền nhà 1 tháng đã gần 2 triệu, mày nhân lên 12 tháng cho tao xem có đến hơn 20 triệu không?? 20 triệu mà mày nói như 200 ngàn ấy.

– Nhà tao thiếu tiền như thế nào mày không biết à. Bố tao ông ấy nợ cờ bạc triền miên, tiền làm thêm của tao tháng nào cũng gửi về chỉ đủ để trả lãi cho ông. Tao nói với mẹ tao là ly hôn đi rồi mà bà ấy không có chịu, cứ dính chặt lấy ông ta. Bà ấy là mẹ của tao, tao không thể nào bỏ rơi mẹ tao chịu cảnh bị bọn chủ nợ đ.ánh đ.ập 1 mình được. Tao biết chứ, nhục lắm mày không hiểu được đâu. Nhưng bây giờ, so với chuyện mẹ tao phải đi bán thận thì tao thà quỳ xuống xin bác ấy cho nợ tiếp còn hơn.

Nghe Hoa nói thế mà con bạn hàng xóm nín thinh không dám cất thêm lời nào, haizz, nó vô ý quá. Thực ra cũng được nghe tình cảnh của cái Hoa lâu rồi nhưng không ngờ bên trong lại lắm chuyện phức tạp đến vậy.

– Thôi, tao xin lỗi, tao chỉ nhắc mày thế thôi. Tiền của ông ấy, lão không xót thì thôi tao rảnh đâu mà đi xót hộ.

 

– Ý của mày thế nào tao biết chứ. Nhưng giờ tiền nợ cũng quá nhiều rồi, tao cũng chả có tiền, tiền học thì có học bổng lo cho chứ tiền nhà giờ tao chịu c.hết. Tao cũng không muốn nợ nần người ta để phải mang tiếng quỵt như thế này đâu.

– Nhưng giờ mày làm gì có tiền?? Hay để tao bảo mấy đứa kia xem có giúp mày được đồng nào hay đồng ấy không nhé.

– Đừng, chúng mày cũng như tao còn gì. Làm gì có nhiều tiền như thế. Chuyện của tao, tao đã có phương án để giải quyết rồi. Yên tâm đi.

– Mày định làm cái gì?? Mày nói tao nghe xem nào?? Đừng làm chuyện dại dột đấy.

– Làm cái gì giờ. Bây giờ trong người tao còn gì giá trị ngoài cái đấy nữa đâu. Ông chủ nhà trọ không vợ con bao năm, cả cái khu này ai chẳng biết. Tao ngủ với ông ấy 1 đêm đổi lấy 2 năm tiền phòng cũng không có gì là thiệt thòi. Từng đó thời gian đủ để tao trả hết nợ rồi kéo bà ấy ra khỏi lão cờ bạc đó rồi.

Thực ra, nói còn dễ hơn làm, để nói được ra điều ấy Hoa cũng đã nghĩ rất lâu rồi nhưng cô không còn cách nào khác. Ở quê, lão cha dượng cũng đã định bán cô 1 lần nhưng khi ấy mẹ cô lấy chuyện cô mới 16 t.uổi ra để ép lão tha cho cô.

Giờ Hoa đã đủ t.uổi thành niên, sớm hay muộn cũng phải l.àm c.huyện đ.ó, thà bán nó đi lấy tiền cứu mẹ còn có ý nghĩa hơn là trao cho bạn trai chẳng được xu nào. Tối 10 giờ đêm, Hoa xuống nhà ông chủ như đã hẹn trước, vừa mở cửa bước vào đã thấy ông hỏi:

– Xuống đây có chuyện gì không??

– Dạ, cháu… cháu muốn trả tiền phòng ạ.

– Cô có tiền để trả rồi sao?? Ừ được rồi đợi tôi mở sổ ra xem đã.

– Cháu… cháu muốn bán thân cho ông, cháu còn là gái trinh. Ông có muốn mua không ạ. Cháu muốn đổi nó lấy 2 năm tiền phòng, chứ tiền thật thì giờ cháu không có.

Thấy vẻ mặt ông chủ trầm ngâm, Hoa sợ rằng ông ấy không đồng ý với lời đề nghị này nhưng bây giờ cô chẳng có lấy một xu trong người, cùng lắm cô lại đi ra ngoài đường b.án t.rinh mà thôi, cũng như nhau cả. Đúng lúc ấy thấy ông bất ngờ cất tiếng:

Thôi được rồi, tôi mua nhưng tôi không mua cái ngàn vàng đâu. Tôi mua 1 câu nói của cô thôi, gọi tôi 1 tiếng “Bố” được không??. Trinh tiết cái gì chứ, giữ lấy nó rồi trao cho chàng trai mà con yêu đi, ta không thể nào cưỡng đoạt trinh tiết của con gái mình được.

– Cái gì?? Ông nói cái gì cơ?? Con gái sao, cháu không hiểu??

– Chuyện này bây giờ kể ra thì dài lắm, con chỉ cần biết rằng ngày xưa ta có lỗi với mẹ con nên bà ấy mới mang con đi như thế. Chứ không con nghĩ rằng bà ấy để con lên ở trọ ở đây làm gì, ta cũng đâu có rảnh mà cho con nợ tiền phòng cả năm như thế chứ. Ta có lỗi với mẹ con con, giờ ta chỉ bù đắp thôi, bà ấy giấu con chuyện này chắc cũng vì muốn trừng phạt ta đây mà.

– Sao lại có chuyện đó được. Vậy ra, cháu có bố sao?? Mẹ cháu nói bố cháu mất lâu rồi.

– Bà ấy luôn cố chấp như vậy đấy, đã hận thì sẽ hận cả đời, đã yêu thì sẽ ở bên cạnh đến khi c.hết. Thôi, con về phòng đi, chuyện mẹ con chúng ta sẽ về quê khuyên nhủ bà ấy sau, bố cũng muốn chuộc lỗi với mẹ con nhiều lắm.

Nghe những lời ông chủ phòng trọ nói mà Hoa như bủn rủn cả chân tay, chuyện gì đang diễn ra thế này?? Sao… sao lại có chuyện động trời như vậy cơ chứ. Hóa ra thân phận của cô lại là như vậy sao, cảm xúc lúc này của cô rất bối rối nhưng tình phụ t.ử t.hiêng liêng như át hết đi mọi cảm xúc, Hoa nghẹn lòng cất tiếng gọi “Bố” sau bao năm không được gọi, cô có bố, cuối cùng cô cũng có bố rồi.

By admins