Điều tôi s ố c nhất là lương hưu của bác 14 triệu/tháng, ở tuổi 68, đáng lẽ ra bác phải được hưởng thụ ngh ỉ ng ơi tuổi già. Thế mà bác phải đi làm thuê cho người ta để k iếm thêm thu nhập.
Mẹ chồng tôi mấy năm nay tuổi cao sức yếu, không thể tự chăm sóc bản thân. Vợ chồng tôi công việc bận rộn từ sáng đến tối không có thời gian phục vụ bà. Anh trai chồng từng bảo tôi nghỉ việc ở nhà để trông nom bà, mỗi tháng anh ấy trả 7 triệu.
Công việc của tôi mỗi tháng có 6 triệu, lại v ấ t v ả nhưng về gi à có lương h ưu. Tôi mà bỏ ng ang việc ở nhà chăm sóc mẹ được vài năm bà mất, tôi chẳng biết làm gì để sống nữa. Vì vậy tôi từ chối nghỉ việc ở nhà phụng dưỡng bà.
Cuối cùng anh chị c H ồng đ à nh chi t i ề n thuê người giúp việc chăm sóc mẹ chồng. Sau nhiều ngày tìm k iếm, tôi cũng tìm được một người ưng ý, bác ấy tên Hạnh, tính tình vui vẻ, hòa đồng. Nghe bác có 3 năm ki nh ngh iệm chăm sóc người gi à làm tôi rất yên tâm.
Bác làm việc cho nhà tôi tính đến nay là tròn 5 tháng nhưng tôi chưa biết nhiều về gia đình bác ấy lắm. Đôi lúc tôi cũng muốn dành chút thời gian để hỏi chuyện gia cảnh nhà bác Hạnh nhưng rồi công việc lu bu nên chưa thực hiện được.
Ngày hôm kia, thấy bác Hạnh bước ra từ ngân hàng, tôi rất ng ạ c nhiên, không hiểu bác vào đó làm gì. Buổi tối hôm đó, tôi vào phòng bác ấy để hỏi chuyện. Bác bất ngờ nói h ế t chuyện gia đình làm tôi ng ỡ ng à n g thật sự.
Anh trai chồng từng bảo tôi nghỉ việc ở nhà để trông nom bà, mỗi tháng anh ấy trả 7 triệu. (Ảnh minh họa)
Điều tôi s ố c nhất là lương hưu của bác 14 triệu/tháng, ở tuổi 68, đáng lẽ ra bác phải được hưởng thụ nghỉ ngơi tuổi già. Thế mà bác phải đi làm thuê cho người ta để k iếm thêm thu nhập.
Bác bảo buổi sáng ra ngân hàng cập nhật căn cước công dân để chuyển ti ề n cho thuận lợi. Bác b uồn r ầu ngồi kể chuyện gia đình:
“Ngày trước vợ chồng tôi chăm chỉ làm ăn, gia đình không thiếu thốn gì. Từ khi chuyện làm ăn của con trai bị sa sút, nợ nần nhiều lên và rồi dẫn đến tay trắng. Con tôi phải gánh khoản nợ 10 tỷ. Thấy chồng nợ nhiều, con dâu đưa đơn ly hôn và bế con đi.
Con tôi từng nghĩ quẩn để không phải trả nợ nhưng vợ chồng tôi đã có mặt và can ngăn kịp thời. Tôi khuyên con ngã ở đâu đứng dậy ở đó. Vay nợ người ta thì phải tìm cách trả, không thể chọn cái chết để khỏi phải tr ả n ợ được.
ợ chồng tôi hứa sẽ chung tay trả nợ với con trai. Tôi đến từng nhà để xin được trả gốc và không phải trả lãi. Mọi người đồng ý lấy mỗi gốc. Vậy là mấy năm nay 3 người nhà tôi cố gắng làm việc để trả các chủ nợ.
Tôi không biết đến khi nào mới trả hết số nợ đó nữa. Nhưng nếu chúng tôi không vượt qua được mà lùi bước, tôi sợ tương lai sẽ còn khổ sở hơn nữa. Vì vậy chồng con tôi đồng lòng chung sức cố gắng làm việc để tr ả n ợ”.
Con trai bác Hạnh định t ự t U nhưng đã được bố mẹ biết và c an ng ăn kịp thời. (Ảnh minh họa)
Nghe bác Hạnh nói về hoàn cảnh gia đình mà tôi thương và biết bác là người mẹ tốt và biết giữ chữ tín. Tôi càng thêm tin tưởng bác ấy hơn.
Sau khi nghe chuyện của bác Hạnh, nghĩ về hoàn cảnh gia đình mình tôi thấy lo lắng thật sự. Vợ chồng con trai tôi cũng đang làm kinh doanh buôn bán. Con không bao giờ lộ chuyện tiền nong cho bố mẹ biết. Có lần tôi đến chơi và thấy một cặp vợ chồng đến đòi nợ con. Tôi hỏi số ti ề n mà các con tôi n ợ là bao nhiêu nhưng 2 người ấy nói có vài triệu rồi con dâu xu ất h iện và không hỏi được gì nữa.
Lúc nợ nần các con không nói cho bố mẹ biết, rồi đến lúc trắng tay thì mới cầu cứu bố mẹ thì không thể chấp nhận được. Nếu ngay lúc nợ tiền người ta còn ít, các con biết khả năng không thể trả nổi thì hãy dừng lại đúng lúc, đừng đâm lao phải theo lao rồi kéo cả bố mẹ xuống vực.
Tôi rất lo sợ một ngày nào đó chuyện làm ăn của các con gặp vấn đề, rồi sự cố gắng cả đời của vợ chồng tôi bị m ất s ạch s Ẽ. Tôi không biết phải làm sao để tuổi già được y ê n ổ n, không muốn kh ổ nh ư bác Hạnh.