Tôi tên là Thanh, tôi là con út trong gia đình có 4 người con, ở trên tôi còn có 3 người anh trai nữa. Cha tôi, ông Lý, đã l.àm việc chăm chỉ cả đời để nuôi dạy chúng tôi trưởng thành như ngày hô.m nay. Sau khi mẹ tôi q.ua đ.ời, bố vẫn ở vậy cho đến hiện tại, bố tôi năm nay đã 75 tuổi.

×

Tôi có ba anh trai, họ đều đi l.àm xa và kh.ông thường xuyên về nhà thăm nhà. Chỉ riêng tôi chọn s.ống ở quê để có thể thường xuyên về chăm sóc bố.

Cuộc s.ống cứ thế trôi đi cho đến một hô.m, bố tôi gọi tất cả các con đến để th.ông b.áo chuyện quan trọng. Trong nhóm chat gia đình, các anh tôi đều cho rằng đã đến l.úc bố viết di chúc để chia tài sản cho các con. Tuy rằng bố kh.ông có nhiều t.iền nhưng bù lại có rất nhiều đất đai, ruộng vườn nên các anh đều sắp xếp công việc để về nhà rất sớm!

Hô.m đó, bố đưa cho chúng tôi một tờ giấy ghi s.ố nợ với sô t.iền lên tới 900 tr.iệu đồng. Tất cả chúng tôi đều bàng hoàng vì chưa từng nghe bố  nhắc đến chuyện này trước đó! Bố nói:

S.ố t.iền này trước đây bố vay để chữa bệnh cho mẹ các con. Bố cũng cố gắng l.àm việc cật lực để trả nợ, lại bán hết đất để gom t.iền vì kh.ông muốn l.àm phiền đến mấy đứa nhưng giờ bố già rồi nên kh.ông gánh được nữa. Mà lãi mẹ đ.ẻ lãi con, bố mong các con hãy giúp bố trả nợ để bố yên tâm kh.ông phải s.ống trong lo sợ nữa.

Chắc hẳn ai trong hoàn cảnh l.àm con như chúng tôi đều ch.oáng váng với t.ình huống này. S.ố t.iền đó kh.ông hề nhỏ, đối với riêng tôi lại càng lớn vì tôi chỉ là một người l.àm công ăn lương bình thường. Điều đáng nói là bao lâu nay bố kh.ông nói ra để các con cùng gánh vác. Đến bây giờ, bố chỉ th.ông b.áo một câu đề nghị các con trả nợ giúp thì quả là cú s.ốc lớn.

 

By admins