5 người con gái mừng rớt nước mắt khi tìm được cha thất lạc đã 23 năm qua. Giây phút gặp lại cha mất trí nhớ đang sống cơ nhỡ ở Quảng Trị khiến người nhà nghẹn ngào.
Đời rộng lớn, đôi khi lỡ lạc mất nhau là cơ hội tìm lại rất mong manh. Câu chuyện hội ngộ sau 23 năm thất lạc của người đàn ông đã qua tuổi 60 và năm người con bên dưới đã lấy đi nước mắt của nhiều người. Còn gì vui hơn khi tìm lại người cha mất trí đi lạc ở tuổi xế chiều.
Năm 1997, ông Trần Văn Hà (lúc đó 45 tuổi) vào Lâm Đồng đào vàng thuê. Tuy nhiên ông bỏ trốn sau 1 tuần không chịu đựng được cảnh lao động vất vả và sự ngược đãi của chủ bãi. Sau đó, những người đi cùng với ông Hà cũng quay về nhưng người nhà không tìm thấy ông đâu. “Sau khi xuất ngũ trở về quê một thời gian, anh tôi có biểu hiện không ổn về thần kinh nên chúng tôi đã đưa đi chữa trị. Sau đó, anh ấy đi theo mấy người trong xã vào Lâm Đồng đào vàng”, ông Tân kể về người anh của mình.
Ông Hà đoàn tụ cùng các con gái và con rể. (Ảnh Thanh Niên)
Ngày ông Hà đi, vợ chồng ông đã có 5 người con gái và đứa út mới 3 tuổi. Ròng rã nhiều năm, người nhà mong ngóng và nghe đâu đó có tin về người thất lạc là vội vàng đến nhận dạng. Năm 2007, có thông tin ông Hà đang ở Tây Nguyên nên ông Tân cùng với người con rể của ông Hà lên đường đi tìm. Gia Lai, Đắk Lắk, Lâm Đồng rồi xuống Vũng Tàu, mọi người rà hết hơn tháng trời vẫn không có kết quả. Lúc này, người nhà nghĩ ông Hà đã qua đời đâu đó do thất lạc.
Bẵng đi ngần ấy năm, đến ngày 5/9 vừa rồi, bà Đặng Thị Huyền (vợ ông Tân) mở điện thoại lướt Facebook thấy có người đăng tin tìm người thân cho một người đàn ông vô gia cư, sống lang thang tại TT.Lao Bảo (H.Hướng Hóa, Quảng Trị). Khi nhìn kỹ hình ảnh, bà có cảm giác đó là ông Hà nên nhanh chóng báo với gia đình. Chị Trần Thị Hằng, con gái ông Hà, đã kết bạn và nhắn tin cho người đăng thông tin trên là chị Nguyễn Thị Loan (ngụ TT.Lao Bảo) để nhờ giúp đỡ.
Ông Hà khi còn sống cơ nhỡ ở Lao Bảo. (Ảnh Thanh Niên)
Ngày 7.9, chị Hằng cùng ông Tân đến Lao Bảo và gặp được người “vô gia cư” này. Lúc lại gần, ông Tân rơi nước mắt khi nhìn thấy nốt ruồi dưới cằm và vết sẹo trên đầu (do vết thương cành cây rơi trúng khi anh em ông chặt củi năm 1993). Mừng mừng tủi tủi nhận ra người nhà thất lạc hơn 20 năm qua, mọi người ôm chầm lấy nhau trong nước mắt.
Theo lời kể của chị Loan, ông Hà xuất hiện ở Lao Bảo khoảng 10 năm trước. Do có vấn đề về thần kinh, ông không nhớ được tên tuổi, người thân, quê quán của mình và hằng ngày sống lang thang ai cho gì ăn nấy, đêm ngủ vật vờ ở đầu đường, góc chợ. Mủi lòng trước hoàn cảnh của người đàn ông xa lạ, chị Hà quay phim và chụp ảnh ông để chia sẻ lên Facebook mong tìm được người nhà. Chị cũng không ngờ, hành động của mình rất quý giá khi giúp người nhà của ông Hà tìm được sau 23 năm thất lạc.
“Nghĩ đến cha mình bao nhiêu năm lang thang đầu đường xó chợ, thấy xót xa lắm! Cũng may mắn là chúng tôi đã tìm thấy cha. Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của chúng tôi”, chị Hồng – con gái của ông Hà – nghẹn ngào cho biết.
Mọi người đến chúc mừng gia đình ông Hà. (Ảnh Thanh Niên)
Niềm vui đoàn tụ cũng có chút không trọn vẹn. Ngày ông Hà quay về, cha mẹ và người vợ đáng thương từng ngóng tin chồng đã qua đời. 23 năm đằng đẵng, biết bao thay đổi và mất mát. Ông Hà cũng già đi, người gầy gò do lang thang vạ vật. Có lẽ ông cũng không đủ ý thức chuyện cha mẹ và vợ đã qua đời. Điều này càng khiến những người thân thêm đau lòng.
Cuộc đời vốn dĩ mong manh, mọi mối duyên đều có thể thất lạc. Biết để thêm yêu thương, trân trọng người thân bên cạnh và đừng để đến khi lạc mất nhau mới hối hận.
Nguồn tham khảo: Thanh Niên.